Wednesday, September 28, 2016

Trịnh Hoài

   Tháng chín. Mưa về…

  Tháng chín qua thềm trời có mưa không em.
  Tôi phương nầy hắt hiu mây xám đùa 
  dấu chân tình ngày xưa , em, dáng Thu gầy vụn vỡ 
  Tàn tạ mùa, lá phơi nhánh gầy
  ngày tháng 
  đong đưa.
  
  Vịn cành mùa Thu nhớ nhau lần tiễn biệt
  Bâng khuâng đọt buồn, mưa bụi trắng ngập trời
  thương mảnh trăng khuya, bước Thu khan vọng. Gửi với  theo,
  em, chút tình tôi 
  cọng xương lá
  chơi vơi..

  Tôi đếm dần tôi những ngày Thu ngậm ngày nghe sương sớm
  Chờ hoàng hôn đẩy đùn đêm trăn trở bình minh
  đôi lần bới tìm trong vách ngăn ký ức..Quẩn quanh, là tôi,
  riêng chỉ
  một mình

  Tháng chín. Mưa về .. con phố bỗng đìu hiu
  Nằm nghe ngóng, vườn khuya, tiếng lá khẽ khàng rơi, như, ngỡ…
  Ôi, đầu ghềnh cuối sông sao mà xa vời vợi. Thầm lặng vạt mưa
  phiến gió,
  hạt ngu ngơ..

 Rồi em sẽ quên những ngày mưa tháng chin
 Như quên một lần ta đã có nhau.
 Như mảng rêu xanh một đời câm nín..
Treo đủ nỗi buồn trên ngọn hư hao..

Nguyễn Thị Chi

Anh có lần đến thăm em khu rừng mùa thu ngập nước
Căn nhà nhỏ cửa sổ luôn đón ánh nắng mặt trời chở đầy gió sớm
Bờ cỏ viền hoa cúc dại bâng khuâng mùa theo mùa sũng ướt
Một nơi chốn rất buồn
Buồn như tình đôi ta


Anh có lần đứng cùng em dưới gốc cây sần sùi vỏ bạc
Thở trong không gian mùa thu mong manh sợi tơ vàng nắng luạ
Lá thơm nõn xanh lá cựa mình thiêm thiếp
Ta đi qua những con đường áo thu vàng sắc úa
Có tiếng hót loài chim lẻ bạn
Một nơi chốn rất buồn 
Buồn như tình đôi ta

Ta có lần bơi ngược giòng sông
Giữa hai bờ xôn xao gió rướn mình vội vã
Nắng giỡn trên đầu sóng
Nắng gài trong mắt em nghìn giọt lệ long lanh
Như tờ lịch mòn hơi theo ngày tháng loanh quanh
Nơi chốn ta tìm nhau  
Lần nữa

Khu rừng mùa thu
Căn nhà nhỏ dưới vòm cây thưa lá
Còn không anh. Viền cỏ. Giòng sông
Còn  không anh. Một thờì ta yêu dấu

Một nơi chốn rất buồn
Buồn như tinh đôi ta
Rồi ngày tháng qua. Qua đi.
Anh. Chúng ta có sẽ tìm nhau lần nữa
trong những mùa Thu cuối đời, không Anh ?

NT PBC72

Phạm Kim Loan


THƠ ẨN DANH
TA CHÀO EM, THÁNG CHÍN!

Tháng chín về qua ngõ
Mang theo chút tình thù
Thoảng ngân nga trong gió
Xa xa tiếng chim gù

Tháng chín trời xanh thẳm
Như màu áo giai nhân
Chúm chím bờ môi hồng
Khiến ta đứng tần ngần

Em mỉm cười xinh xắn
Giữa lòng thu trang trong
Mặt cười, vai tóc ngắn
Để ta khẽ xao lòng

Em về đây tháng chín
Ta nghe lòng bâng khuâng
Heo may tay áo kín
E ấp mối tình gần

Ta chào em! Tháng chín...

 











Tuesday, September 27, 2016

Nguyển Đình Hòa

TÓC MAI SỢI NGẮN SỢI DÀI
PHẠM DUY SÁNG TÁC

Thuở ấy em vừa thôi kẹp tóc
Thuở ấy anh vừa thôi học xong
Yêu anh, yêu anh em làm thơ
Yêu em, yêu em anh soạn nhạc
Thuở ấy thơ còn non mùi sữa
Thuở ấy tiếng đàn nghe vụng quá
Cho nên không khoe nhau bài thơ
Cho nên không khoe nhau bài nhạc
Ở nhà mẹ dạy câu ca
Mang ra cho nhau nghe nhé
Ở nhà mẹ dạy câu ru
Mang ra cho nhau ghi nhớ
A à! Lan Huệ sầu ai Lan Huệ héo
Lan Huệ sầu đời trong héo ngoài tươi

Từ đó ta thành đôi tình nhân
Từ đó ta cùng vui tình xuân
Yêu nhau, yêu nhau theo thời gian
Xa nhau, xa nhau theo mộng tàn
Từ đó em làm dâu người ta
Từ đó anh thành anh nghệ sĩ
Em thôi, em thôi không làm thơ
Em yên, em yên vui chuyện nhà
Còn đời người bạn năm nao
Trôi theo, trôi theo cơm áo
Cười đùa đàn địch xôn xao
Nhưng không quên câu hoa héo
A à! Lan Huệ sầu ai Lan Huệ héo
Lan Huệ sầu đời trong héo ngoài tươi

Đời sống trôi hoài không nghỉ ngơi
Đời sống kéo dài cõi trần ai
Con tim, con tim gieo ngàn nơi
Anh yêu, anh yêu cũng nhiều rồi
Lòng vẫn thương người em tuổi thơ
Lòng vẫn nhớ tình duyên ngày xưa
Bao nhiêu, bao nhiêu thiên trường ca
Không qua, không qua câu Mẹ hò
Ngày nào Mẹ dạy câu ca
Đôi ta ru nhau trong gió
Ngày này đọc lại câu thơ
Mưa rơi, mưa rơi trên má
A à! Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm






Nguyễn Thị Xuân Hồng 12A1






Mượn


Mượn mùa Thu,
mượn mùa Đông
Thả đêm
xanh biếc
Thả rong
ngày dài

Mượn bàn tay,   mượn bờ vai   Theo nhau   Cho tóc em,   dài buông lơi

Mượn thêm,   tiếng nói,  tiếng cười   Trần gian mở hội.   Đêm mời hân hoan


Tiếc chi em, một lời đưa tiễn.



Em tiếc làm chi một lời tiễn biệt
Khi ta trời Tây cùng ta trời Đông.
Trăm con suối về đổ giòng xuôi ngọn
Níu kéo mỏi mòn cũng nhập nhánh sông

Em tiếc làm chi một lời yêu thương
Cho ấm chút hồn ẩm mục trơ xương
Có rất nhiều điều không cần bày tỏ.
Nhấp vài bước đi đã thấy cuối đường.

Em tiếc làm chi một đời cây khô
Nhựa rã gốc sần lắm những lần mưa
Quạnh hiu góc đời mòn thân đá cũ
Tay với không cùng ghì cuộc tình xưa

Em tiếc làm chi một lời đưa tiễn
Đời như giòng sông như nước xuôi dòng
Nước xuôi theo dòng đôi lần muốn ngược
Em xuôi dòng tan biến ngọn mưa trong

Nhật Nguyễn PBC72

THƠ CỦA THUY ANH LAM
CHIỀU THU ẤY…
Vườn thu nắng đẹp dáng nghiêng vai
Nhẹ bước bâng khuâng dịu gót hài
Êm ái mây trời xanh như ngọc
Ru khẽ cho hồn thơ đắm say

Tình thu lưu luyến đợi ai đây?
Xao xuyến hàng cây chiều gió bay
Ta yêu một thoáng sầu như ảo
Mộng để quên mà sao mắt cay?

Cuối phố trầm tư chiều tĩnh lặng
Đường trần hiu hắt đợi mong ai?
Mờ sương phố thắp đèn đêm xuống
Nghe nỗi buồn rơi chợt nhớ người