Wednesday, September 28, 2016

Trịnh Hoài

   Tháng chín. Mưa về…

  Tháng chín qua thềm trời có mưa không em.
  Tôi phương nầy hắt hiu mây xám đùa 
  dấu chân tình ngày xưa , em, dáng Thu gầy vụn vỡ 
  Tàn tạ mùa, lá phơi nhánh gầy
  ngày tháng 
  đong đưa.
  
  Vịn cành mùa Thu nhớ nhau lần tiễn biệt
  Bâng khuâng đọt buồn, mưa bụi trắng ngập trời
  thương mảnh trăng khuya, bước Thu khan vọng. Gửi với  theo,
  em, chút tình tôi 
  cọng xương lá
  chơi vơi..

  Tôi đếm dần tôi những ngày Thu ngậm ngày nghe sương sớm
  Chờ hoàng hôn đẩy đùn đêm trăn trở bình minh
  đôi lần bới tìm trong vách ngăn ký ức..Quẩn quanh, là tôi,
  riêng chỉ
  một mình

  Tháng chín. Mưa về .. con phố bỗng đìu hiu
  Nằm nghe ngóng, vườn khuya, tiếng lá khẽ khàng rơi, như, ngỡ…
  Ôi, đầu ghềnh cuối sông sao mà xa vời vợi. Thầm lặng vạt mưa
  phiến gió,
  hạt ngu ngơ..

 Rồi em sẽ quên những ngày mưa tháng chin
 Như quên một lần ta đã có nhau.
 Như mảng rêu xanh một đời câm nín..
Treo đủ nỗi buồn trên ngọn hư hao..

No comments:

Post a Comment